Người ngoan thì dù là đàn ông, đàn bà vẫn đầy, chỉ là kiếm hơi khó hoặc là gặp không được vì họ ‘mai danh ẩn tích’ ở một nơi nào mà chúng ta chưa phát hiện ra. Thế nên, các bà các cô phải tìm đâu ra người chồng hoàn hảo bây giờ?
Tôi lấy được một anh chồng, phải nói là chồng tôi được. Cái từ ‘được’ ở đây nó bao hàm ý nghĩa rất rộng. Nào là được ở cái dáng người, được ở cái khuôn mặt, nhan sắc và cả được ở cái chuyện chiều vợ, ngay cả khi đi ngủ.
Chồng tôi, với nhiều người anh sẽ là một lão bê tha, hay nói, lắm lời. Vì đi tới đâu anh cũng tay bắt mặt mừng, đi đến đâu cũng gây ấn tượng với các cụ vì cái tính thích ‘chém gió’ của mình. Người ta thì tất nhiên không thích vì chém hết phần của họ thì họ nói bằng gì. Nhưng tôi thì lại khác, tôi thích cái tính ấy của chồng, chứ như mấy ông, hiền như đất, cù lần, rồi ngồi gạy răng không nói được một câu thì chán chết. Cứ bảo chồng như thế hiền, nhưng hiền kiểu nói mãi không thành câu thì đúng là chán ngán vô cùng.
Uống rượu, chồng tôi cũng say vài lần, nói chung là anh chỉ say những chỗ quá vui, có quá nhiều anh em thân tình, chén chú chén anh. Nhưng chỉ say tới độ nói nhiều tí chứ nôn hay là chửi bới thì anh chưa bao giờ. Anh bảo, rượu vào thì vui nhưng rượu vào cũng hại. Hại như đi xe nhanh thì tai nạn, hại như về nhà đánh vợ chửi con mà không ý thức được hành động của mình. Nói chung là nhiều cái hại. Nhưng mà cũng chẳng quan trọng gì, cho anh say một tí lúc có bạn bè cũ thì không sao. Chứ còn ngày ngày lúc nào cũng uống, say bí tỉ, bét nhè thì đúng là không chịu được. May mà chồng không có cái tính ấy.
Chồng tôi thi thoảng bắt chuyện với cô này, cô kia, những cô xinh thì cũng nhìn tí rồi đưa ra vài lời nhận xét. Tuy vậy, câu chuyện cũng chỉ dừng ở đó, không hơn không kém. Chồng có cái tính cô nào mà xinh mà gợi cảm thì anh nói cho thôi rồi. Trong mắt anh, đàn bà con gái mà ăn mặc hở hang quá là chồng không thích, nhìn là thấy sợ rồi. Nói chung, người như chồng không hiếm, nhưng cũng không hiếm người nhìn thấy gái xinh là lác cả mắt.
Được cái, chồng đối xử với vợ con cũng vào loại được. Đi làm kiếm tiền, hàng tháng đưa cho vợ con tiêu pha, chắt chiu. Rồi thi thoảng cũng biết mua quà cho vợ. Đôi khi đi chơi tới khuya không gọi điện về chỉ vì mải vui. Nhưng về nhà là xin lỗi vợ hoặc phải đút lót cái gì đó cho yên cửa yên nhà. Nhiều khi tôi cũng bực tức lắm, nhưng mà giữ hòa khí nên nhịn.
Các anh các chị cơ quan bảo, thế là không được, chiều nhiều chồng hỏng. Đi chơi mà không gọi điện về thì có mà đi với gái cũng không hay biết. Tôi thì cũng thông cảm cho chồng nhưng chỉ lần 1 lần 2 thôi chứ không có chuyện thông cảm mãi. Tính tôi như vậy, tôi cũng thoải mái không quá khắt khe.
Chị em ở cơ quan bảo tôi, phải cấm tiệt cái chuyện chồng gái gú, ăn không nói có, đi không báo cáo, về cũng không hay. Cấm tiệt chuyện rượu chè, cấm tiệt chuyện quan hệ với bạn bè khác giới. Tiền phải cầm hết, chỉ đưa cho vài đồng tiêu pha thôi, không nên đưa hết cho chồng. Nếu mà đưa cho chồng thì phải cẩn thận, vì sợ là anh ta đưa tiền cho gái.
Cấm không cho nhìn gái khi đang ngồi với vợ, thế mới rèn được đàn ông. Cái chuyện gái gú thì chồng tôi không có rồi, rượu chè thì thi thoảng. Nói chung, với tôi, chồng thế là quá ngoan, đàn ông mấy ai được như chồng mình. Cầm điện thoại của chồng kiểm soát, đọc tin nhắn, liên tục gọi điện xem chồng đi đâu, làm gì chưa hẳn đã hay. Như thế, chồng sẽ cảm thấy bức bối, khó chịu, cảm thấy bị kìm kẹp, mệt mỏi và không thấy thoải mái khi sống với vợ.
Nói chung, đàn ông cần có thế giới tự do, họ cần một người đàn bà hiểu mình, thông cảm và tôn trọng thế giới của họ. Chồng tôi tôi như thế là quá được rồi, tôi không dám đòi hỏi thêm nữa. Chỉ sợ, kìm kẹp chồng quá lại thành ra, anh chán nản và hết tình yêu với tôi. Tôi cảm thấy cần một người chồng như vậy, còn sau này, có chuyện gì, tôi sẽ tính sau.
Trên đời không có ai hoàn hảo cả, đàn ông thì càng không. Thế nên, chị em phụ nữ đừng đòi hỏi quá, đó là điều cấm kị, cực kì sai lầm. Đàn ông họ là một ‘loài tự do’, nếu xiết họ, họ sẽ gồng lên mà cắn đứt dây. Đừng bao giờ dại và cũng đừng dùng cách khống chế thời gian để quản chồng…
XEM THÊM: