Loan chẳng biết do ai đồn, sau đám cưới cơ quan bắt đầu kháo nhau về chuyện của cô và chồng khiến cô khó xử, chỉ vì mình lấy chồng đã một đời vợ.
Trong công ty chẳng ai không biết Loan là hoa khôi. Cô xinh đẹp, lại chăm chỉ và hiền lành, thế nên các chàng độc thân trong cơ quan đều tìm mọi cách tiếp cận. Thế nhưng đối mặt với bao nhiêu vệ tinh vây quanh như thế, Loan vẫn chẳng ngả nghiêng xiu lòng trước một ai, ngược lại đều dùng thái độ hòa nhã từ chối mọi người. Dần dà, một số chàng xấu tính bắt đầu kêu ca rằng Loan chảnh, khó bắt chuyện, kiêu căng này nọ. Tin đồn cứ thế lan truyền trong công ty, rằng Loan mắt cao hơn đầu, ai cũng chẳng vừa mắt.
Đùng cái, Loan phát thiệp cưới. Công ty bắt đầu xôn xao về người chồng tương lai này của Loan, rằng phải thế nào ấy thì mới vớt được cô nàng, rồi nào là anh chồng là giám đốc ở công ty đối tác, Loan lỡ có thai nên cưới vội… đủ thứ tin đồn cứ thế bay đầy trời trong khi khổ chủ chẳng hề hay biết.
Đám cưới Loan, mọi người lại được trố mắt khi chồng cô lớn hơn khá nhiều tuổi, đứng bên cạnh Loan chỉ vừa qua tuổi đôi mươi, xinh đẹp chói mắt thật sự chênh lệch quá nhiều. Đó là chưa kể trong buổi tiệc, một đồng nghiệp của cô lại vô tình nghe được chú rể đã từng có một đời vợ, con gái lớn cũng đã mười tuổi rồi. Hơn nữa gia đình anh tuy khá giả, nhưng cũng chưa thể gọi là giàu. Thậm chí so với vài chàng con ông cháu cha từng theo đuổi Loan còn kém hơn rất nhiều.
Lúc này, tin đồn lại bị rẽ sang hướng khác. Hầu như mọi người đều cho rằng Loan vì trót dại mà chấp nhận lấy Khang, chẳng mấy chốc hành động từ chối các vệ tinh trước đó của Loan lại trở thành trò cười.
Có lần, nhắc đến việc này, Loan vẫn không kiềm được nước mắt. Vốn việc cô yêu và lấy Khang đã bị họ hàng dèm pha, nào ngờ đến cả đồng nghiệp cũng thế. Loan kể lại, ba mẹ cô ban đầu cũng phản đối việc này gay gắt, anh chị em cũng chẳng chấp nhận, nhưng rồi cùng với sự kiên trì của cô, cùng sự cố gắng của Khang cuối cùng mới khiến nhà gái đồng ý. Nào ngờ thế cũng chẳng xong, ngày cưới Khang xong, Loan mới phát hiện bên nhà trai cũng chẳng coi mình ra gì.
“Chồng mình có tất cả năm anh chị em, ai cũng lớn hơn mình mười mấy tuổi. Người vợ trước của anh ấy cũng qua lại với bên nhà ấy mười năm rồi, đến giờ vẫn còn giữ liên hệ. Chị ta muốn quay lại với chồng mình, thế là khích động chị em chồng nói đủ thứ điều. Đã thế, vài chị em mặn dâu khác cũng tỏ thái độ không thích mình, cứ bảo mình cưới chồng chỉ vì tiền.”
Khang biết mỗi khổ của vợ, nên cũng ít qua lại với bên nội, thế nhưng những buổi giỗ, đám thì cô bắt buộc bị triệu về, mỗi lần như thế thì khó xử không sao kể.
“Cũng may mà con gái trước của chồng mình cũng rất hiểu chuyện, rất lễ phép với mình. Cả ba mẹ chồng thi thoảng cũng an ủi vài câu. Được người lớn khích lệ mình cũng đỡ lo lắng nhiều hơn. Không thì mình bị stress nặng mất.”
Loan nói mình đang đắn đo ý định nghỉ việc, mở một cửa hàng nho nhỏ để kinh doanh: “Việc lo lắng trong nhà ngoài phố thế này khiến mình rất mệt mỏi. Nhà mình cũng chẳng nghèo khó gì, cứ dứt khoác tự làm chủ cho xong. Sắp tới vợ chồng mình cũng có kế hoạch sinh em bé, nên chồng mình ủng hộ lắm.”